Tuổi trẻ thì đừng ngại khó

Home Bộ ảnh nóng bỏng của Lisa (BLACKPINK)

Nhân dịp hôm trước cả đội đi đá bóng trong thời tiết mưa rét buốt của Hà nội ;))

Thật lòng là tiếc tiền nên mới đi =)). Éo gì trời mưa rét buốt mà nó éo cho đổi sân nên đành ngậm ngùi ra đá. Tuy nhiên ko hiểu sao sau trận đấu mình lại cảm thấy phấn khích vô cùng,  1 cái cảm giác đúng kiểu “sửu nhi” ko sợ trời ko sợ đất..ko sợ ốm =)). Trong khi đó bên đội bạn feedback lại là “sợ quá lần sau ko dám đá tầm đó nữa” =))

[su_button url=”https://ducmu.net/blog/” style=”stroked” size=”11″ center=”yes”]“Đàn ông thì ko sợ lạnh”[/su_button]

Đây là câu nói của Sir Alex Ferguson với các cầu thủ khi thời tiết của nước Anh đang mưa tuyết khắc nghiệt. Nhiều cầu thủ quàng khăn thi đấu, nhất là arsenal. Và evra đã phải thốt lên sau trận “đây là trận đấu của những người đàn ông và bọn trẻ”. Thế mới nói sir thật là người biết truyền cảm hứng 😉

 

[su_button url=”https://ducmu.net/blog/” style=”stroked” size=”11″ center=”yes”]Tuổi trẻ thì đừng ngại khó[/su_button]

Mình có 1 cái suy nghĩ “khác người” là làm việc gì cũng muốn nó khó khó 1 chút để “trải nghiệm”. Kiểu như cái gì dễ dàng quá cũng ko hay

Như đi du lịch, chắc là ai cũng thích an dưỡng rồi nhưng mình chỉ thích đi bụi. Càng trèo đèo lội suối nhiều càng thích. Đôi khi đi nó khổ khổ 1 tí mới hay chứ đi mà chỉ ăn-ngủ thì chả còn gì thú vị

Nhớ cái hồi làm ở FMC, tổ chức chương trình gì mà càng về sau người càng thưa dần, cái gì cũng đến tay mình. 1 lần đi lo cái máy chiếu mà hậu cần chả thấy ai, 12h trưa mình vs Điệp gạt nắng gió đi ra tận Hà Đông lấy :), trời nóng như đổ lửa, mồ hôi chảy ròng ròng mà 2 thằng nhìn nhau vẫn cười rạng rỡ, đúng là bầu nhiệt huyết của tuổi trẻ!. À nhớ trước khi đi cô Thanh còn díu vào tay 50k để uống nước, thật là những kỉ niệm đáng nhớ 😉

 

[su_button url=”https://ducmu.net/blog/” style=”stroked” size=”11″ center=”yes”]Hãy tìm cho bản thân nguồn động lực riêng[/su_button]

Nói là như thế nhưng có nhiều trường hợp thật sự là ngại vcđ. Lúc này chỉ có những nguồn động lực rất lớn mới giúp vượt qua. Có rất nhiều sự lựa chọn: làm vì tiền?vì gái?làm vì thích?. Mình thì chọn CHÍNH BẢN THÂN làm động lực!

 

Nói như này cho dễ hiểu, cái hồi đi leo Phanxipang, có những thời điểm mà mệt vđ r, cảm tưởng chết đi cho xong ko thể leo được nữa; thì có anh trong đoàn nói: “cố gắng lên nào e, e mà ko leo được thì ko còn là Đức Mu nữa”. Vậy đó, chính cái suy nghĩ CHIẾN THẮNG BẢN THÂN lại là nguồn động lực mạnh nhất. Ở FMC cũng vậy thôi, việc gì mình cũng làm nhưng ko phải vì CLB, ko phải vì ai cả mà vì chính mình. Càng làm nhiều càng có kỹ năng, kinh nghiệm, lever càng cao J)

 

Một cái động lực “buồn cười” nữa là mình luôn mong muốn trải nghiệm thật nhiều cuộc sống, muốn đi thật nhiều nơi gặp thật nhiều người, tích lũy kinh nghiệm và vốn sống để sau này già có cái để “chém gió” =)). Kiểu như: ui ngày xưa mưa lạnh bố còn đá bóng chứ thời tiết này đã là gì, ngày trước bằng tuổi cháu ông leo núi như đi chợ, bố ngày xưa là leader 1 mình tổ chức chương trình từ A->Z luôn…=)). Nói vậy chứ khi nào lên chức ông, mình sẽ viết tự truyện 😉