lần đầu tiên kể về những mối tình =))
Gọi thế nào cũng được nhưng thật ra là đơn phương =)). Nhìn bề ngoài mình “lăng nhăng” thế ko biết có ai tin là thích bạn này đến 7 năm ko nhỉ? ;)), hết cả cấp 2 và cấp 3 :p. Nói chung là kiểu “tiếng sét ái tình”, gặp cái mê luôn :v. Bt nói nhiều chém gió các kiểu nhưng khi gặp bạn ý thì người run, tim đập chả biết nói gì :v. Hết cấp 3 thì ko còn gặp nhau nữa, tính đến giờ cũng hơn 5 năm ngót 6 năm rồi :). Theo thời gian thì tc đã phai mờ dần nhưng dù sao đó cũng là 1 cô gái đặc biệt :d
Sau đó là 1 time FA dài :)). Mà thật ra lúc đó cũng mải làm nhiều thứ khác ko để ý lắm. 1 ngày nọ cô gái đó “đến” và nói yêu mình :d. Thật ra cảm giác lúc đó ko thể xao xuyến như mối tình đầu đc, nhưng mình cũng muốn thử xem sao.
Thực sự bây giờ nghĩ lại thấy đó đúng là 1 cơn ác mộng :v. 1 cô gái có tính cách hoàn toàn trái ngược vs mình, càng quen lâu lại càng cảm thấy ko hợp 1 chút nào. Đương nhiên có vài sở thích giống nhau nhưng quan trọng nhất là tình cách, mình thì nhiệt tình, cô ta thì lạnh như băng :3. ok người ta thường nói khác nhau sẽ bù trừ cho nhau nhưng có vẻ lửa của mình ko đủ mạnh hoặc đơn giản bì băng quá cứng…
Ty đôi khi là sự hi sinh. Bt FA sống theo style riêng nhưng đúng là khi yêu cần phải có sự hi sinh, cần phải điều chỉnh 1 chút cho phù hợp vs nửa kia. Mình vốn là kiểu “gia trưởng”, cái gì cũng muốn ng ta làm theo ý mình rồi đôi khi là vô tâm, bảo thủ, nói chung rất nhiều thói hư tật xấu =)). Mình đã nghĩ rằng cả 2 ko hợp nhau như thế thì cần có ý thức “hợp tác” để hiểu nhau, để thay đổi, để phù hợp, và mình đã làm được!. Mình đã hạ cái tôi xuống thấp, bớt sỹ diện, bớt “ngang ngược” đi…nhưng cô ta thì vẫn “trơ” như vậy. Ko hề có ý định thay đổi, thái độ và vẻ mặt vẫn lạnh như tiền. Mình cảm thấy vừa ngốc ngếch vừa ấm ức, kiểu như tự biên tự diện từ đầu đến cuối trong khi người ta thì “ko quan tâm”.
Vốn thẳng tính nên mình cũng đã chọn dịp bày tỏ nỗi lòng, cuối cùng nhận được “hay là chia tay?” -> ủ ôi, chờ mãi mới nói ra, nhẹ cả người! =)). Trở lại chính mình thật tốt, khoảng thời gian thay đổi trên đúng là đáng quên. Đến lúc này mình vẫn thắc mắc: Ban đầu nói yêu là cô ta thử mình ư?Vì lúc đấy thấy rất thật :v. Nếu là giả tạo thì quá giỏi nhé :3
Nói là chuyện tình cũng k phải vì rốt cuộc làm gì có tc gì đâu =)). Ko có bắt đầu cũng chả có kết thúc :d. Một cô gái nữa nói yêu mình :|. Nói chung là cũng “tỉnh” nên đâu vội tin =)), kiểu như cũng thích thích nên “cho người ta 1 cơ hội” :p. Mình đã nghĩ là dù ban đầu ko có tc nhưng hi vọng thời gian dài ở bên nhau sẽ nảy sinh tc và càng nhiều hơn. Nhưng mọi việc chưa bắt đầu thì e ý đã “có lẽ do e ngộ nhận” -> thực sự là cũng hơi bất ngờ vì bệnh hoang tưởng của mình tái phát, mình thậm chí đã nghĩ nhiều thứ về tương lai :v
Lúc e ý muốn STOP, có 1 chút buồn nhưng cũng dễ quên và trở lại bt, có lẽ đúng là tc cũng chưa có gì mấy :v. Hi vọng e sớm tìm được người “dù e thế nào người ta vẫn yêu e” :d. Hôm đó a định nói “con gái thì đúng là nên yêu và lấy người YÊU MÌNH chứ đừng lấy người MÌNH YÊU”. Dù sao e vẫn còn cả 1 chặng đường dài phía trước, sẽ có những thời điểm “nhạy cảm” quyết định đến số phận của e. Nếu e theo a thì coi như là 1 canh bạc, 1 nước rất dài, a sợ nếu tc ko sâu đậm khó có thể theo được ;).A sẽ cần 1 niềm tin rất lớn để tin rằng sau vài năm nữa e ko thay lòng đổi dạ, còn e sẽ học cách chịu đứng tính cách của a :d. Stop cũng tốt, chúng ta sẽ vẫn là bạn :d
Đã từng viết 1 bài về mẫu ny lý tưởng :)).
Trí tưởng tượng của mình khá phong phú, thỉnh thoảnh rảnh quá ko có gì làm lại nghĩ đến “mình sẽ gặp cô gái của cuộc đời như thế nào?”, đại khái như phim thế này:
Mình đang hì hục lắp chân máy ảnh, căn 1 góc thật đẹp, thật vững để chụp ảnh 1 bông hoa. Loay hoanh mãi cuối cùng cũng chọn được khung hình đẹp thì…uỵch! 1 người va vào mình làm rơi máy ảnh và hỏng hết công sức căn góc. Định quay ra chửi thì…1 cô gái xinh hơn cả bông hoa mình định chụp, dù thái độ hối lỗi nhưng miệng vẫn nở nụ cười tỏa nắng xl mình. Lúc đó kiểu đang bị đánh đơ rồi làm gì còn biết cô ấy nói gì, chỉ nhìn thôi =)). Sau đó cô gái nhặt máy ảnh lên và vẫn ko ngừng xl cho đến khi mình “tỉnh” và “uh, ko sao đâu :d”.
Sau đó cô gái bỏ đi mà mình chưa kịp xin số hay bất kì thông tin nào :(. Nhưng mà duyên số đã cho mình gặp lại ở 1 lễ hội, 1 lớp học, 1 chương trình hay 1 sự kiện nào đó, ra bắt chuyện, kể lại chuyện camera và rồi…:”>
Ui, viết đến đây thấy cũng tủi thân phết, ko ngờ 1 goodman như mình mà chuyện ty lận đận phết :(. Chắc sẽ ko thể còn “tiếng sét ái tình” nữa, chỉ có thể theo kiểu “mưa thầm ngấm lâu”thôi. Nhưng mấy e thấy thích thích thì 1 time lại thấy “ko hợp”, làm đủ mọi cách cũng ko “vừa lòng”. Chả biết nữa, chán nhở…
Mà nhắc lại mới thấy là từ trc nay mình có chủ động cưa e nào đâu :v. “mối tình đầu” thì cũng chỉ đánh động cho ng ta biết là mình thích thôi chứ chả tấn công gì :3. Các e sau thì đều ngỏ ý xong mình thấy thích thích thì chấp nhận :(. Chắc đó là lý do ko giữ lâu đc, con trai nó thích chinh phục, kiểu phải theo đuổi e nào thì mới có cảm hứng ý :v
Hay là mình bị Gay nhỉ 😮