Mấy lần định viết bài này trong tâm trạng bực bội của ngày thứ 2 nhưng cũng chính vì Stress quá nên cũng không đủ tỉnh táo để viết, nay lại lên bài trong một ngày Chủ nhật rảnh rỗi và yên bình :)).

Stress quá phải đi hiến máu :))
Trái đất quay một vòng quanh Mặt trời hết 365 ngày 6h – đó là 1 năm. Chu kỳ Mặt trời lặn và mọc kéo dài 24h – ấy là 1 ngày. Những khoảng thời gian này được tạo hóa quy định khi tạo ra Trái đất nhưng “tuần” lại là khái niệm do con người tạo ra. Thứ 2 là đầu tuần, Thứ bảy Chủ Nhật là cuối tuần – tất cả đều là sản phẩm của con người.
Nhớ hồi đi học, lúc nào cũng sợ thứ 2 vì đơn giản là lại phải đi học, khi đi làm rồi thì sợ thứ 2 vì…lại phải đi làm. Nỗi sợ đó khác nhau tùy vào vị trí công việc, cái nghề làm dịch vụ thì lại rất khổ vì thứ 2 như kiểu “dồn nén uất ức của Khách hàng” . Về mặt lý thuyết, làm dịch vụ không phân ngày thường hay cuối tuần mà Kh làm việc ngày nào thì dịch vụ đi theo ngày đó, nhưng thực tế ở VN, đa phần các Công ty cũng đều nghỉ cuối tuần nên dịch vụ có hỏng vào cuối tuần thì không ai biết, và thứ 2 khi họ trở lại công sở thì…ối dồi ôi. Điều này hoàn toàn có thể giải quyết nếu sản phẩm tốt không lỗi lầm thì tự nhiên sẽ chả có sự cố mà xử lý, hoặc đơn giản là đội hỗ trợ tốt fix trong một nốt nhạc thì thứ 2 nó cứ phải là tuyệt vời.
Nhưng như bài viết trước có đề cập, đội hỗ trợ của Công ty V nó như này: Kh có vấn đề > gọi A KD > Nhắn B hỗ trợ 1 > Nhắn C hỗ trợ 2 > Nhắn D hỗ trợ 3. Có những việc cấp 1, cấp 2 có thể xử lý được ngay nhưng đa phần thì 3 mới xử lý được. Vậy là B và C trở thành ông hoàng chuyển tiếp, chúa tể Forward mà chả đóng vai trò gì trong thực tế. Mà có nhanh đâu, có khi 1-2 ngày mới có câu trả lời từ D, xong chiến thần chuyển lời lại theo thứ tự D > C > B > A > Kh . Xong Kh có phản hồi gì đó thì vòng lặp thời gian lại kích hoạt :)) . Ai cũng kêu bận thì chắc mỗi mình rảnh :)), ai chả có áp lực, quan trọng là xử lý nó ra sao, nếu không làm được thì xin nghỉ, còn đã có trách nhiệm thì cần làm nó thật tâm.
Thứ 2 còn bị chi phối bởi yếu tố tâm linh, kiểu gục mặt từ sáng cho đến gần hết giờ chiều mới xong việc. Ngẩng mặt lên hít chút không khí thì…lại có vấn đề, thế là lại ngồi hỗ trợ đếm 1-2 tiếng nữa =)), chả lẽ bảo thôi em sắp hết giờ rồi để mai nhé? cái tâm trong nghề không cho phép như vậy :). Hỗ trợ xong xuôi thì chỉ biết ngẩng lên trời nói “đcm mãi đ’ sao, gần hết giờ thì lại có việc”. Và như một điều dĩ nhiên, đến thứ 3 thì lại rất yên bình chả có vấn đề mấy =)).

Ra hồ Tây hít thở tí
À còn một cái combo khủng khiếp hơn nhiều đó là: Thứ 2 + cuối tháng. Kiểu doanh số doanh thu thì chưa thấy đâu nhưng báo cáo thì các kiểu :)). Có những thời kì thì báo cáo ngày, báo cáo tuần, báo cáo tháng, báo cáo quý, và sẽ có ngày nó dồn tất cả vào một lúc. Rồi có những Kh kiểu đã trao đổi làm việc suốt từ đầu tháng nhưng cứ nhây, kì kèo rồi gấn cuối tháng bắt đầu lại “a muốn làm cái này ” “c muốn làm cái kia” nhưng phải luôn và ngay em nhé ?!. Chưa kể “ac thanh toán giúp em , e đã gửi đề nghị từ đầu tháng và nhắc 2-3 lần rồi, nay cuối tháng kế toán chốt sổ” -> “ok e nhé ac đang ra ngân hàng” nhưng đi cả một ngày mà không thấy hồi âm, hay bị bắt cóc rồi??
Không biết bao giờ mới thoát khỏi nỗi sợ thứ 2 nhỉ? Kể cả kinh doanh riêng, cứ buôn bán làm dịch vụ thì thứ 2 vẫn là ngày đầu tuần không thoát khỏi. À nghĩ ra rồi, bạn sẽ không sợ thứ 2 nếu bạn…không làm việc gì cả!