Chiếc vòng này đã gắn bó vs mình lâu r. Mình vốn ko phải là người thích đeo trang sức, lý do đơn giản là do tính cách nó thích sự thoải mái, đeo mấy cái đồ kiểu lắc, vòng, đồng hồ…thấy cứ gò bó, vướng vướng. Nhưng chs cái lắc này thấy nó rất “nhẹ nhàng”, có lẽ nó khắc tên Đức Mu!
Vậy thì phải bắt đầu với TÍNH CÁCH của mình:
Nói ngắn gọn mình là 1 người CÓ CÁI TÔI RẤT LỚN, và điều này đã được thể hiện rất rõ hồi mình học Đại học, thông qua BÀI VIẾT NÀY.
Những người đi ngang cuộc đời ta
Mình vẫn sống tốt với tính cách này, có người quý, người ghét, việc này đã được nghĩ thông, ko thể làm vừa lòng hết tất cả mọi người, sống thật, ko giả tạo, ko hổ thẹn vs lương tâm là đc. Thời gian gần đây cũng có vài chuyện tc liên quan đến tính cách của mình.
Mình luôn tự tin. Có phải tự tin quá sẽ bị ghét?thấy cũng buồn cười, nói đc làm đc thì chả hiểu khiêm tốn để làm gì. Mình ghét những đứa kém cỏi, ghét những đứa hay kêu ca, than thân trách phận. Cuộc đời vốn ko công bằng, ta phải học cách chấp nhận và đối phó vs nó. Mỗi khi gặp chuyện gì, mình cũng chán chả tìm hiểu nguyên nhân nữa, quan trọng là cách khắc phục thôi. Mọi việc diễn ra theo quy luật tự nhiên, là sự sắp xếp của số phận, muốn tránh cũng khó, tốt nhất là rèn luyện kiến thức, kỹ năng để xử lý hậu quả thôi.
Mình chỉ thích nói chuyện với người “MẠNH”. Mạnh ở đây ko phải là tài năng, đạt được thành tựu nọ kia, mà chính là TẦM SUY NGHĨ. Nói chuyện vs những người này cảm giác họ am hiểu “vạn vật”, mình chưa nói hết họ đã hiểu ý mình rồi, lĩnh vực nào cũng biết. Quan trọng nhất là tầm suy nghĩ sâu và xa, cảm giác 1 vấn đề họ có thể nghĩ thấu đáo và dự tính được những điều sẽ xảy ra. Nói chuyện vs những ng này mình cảm thấy VỪA TẦM, họ Hiểu mình. Có phải mình đang ATSM ko?
Mình ko quan tâm đến những kẻ YẾU. Điều này ko có nghĩa là mình Khinh thường. Chỉ là mình ko đủ Cao thượng+thời gian để đi giúp đỡ những người này. Giả sử họ chủ động tìm đến mình mong nhận được phương án, lời khuyên, mình luôn sẵn sàng. Nhưng cái kiểu đã Kém còn Lười thì thôi xin kiếu nhé. Có những người Yếu nhưng có chí tiến thủ, có sự chủ động học hỏi, trc sau gì họ cũng sẽ có thành tựu. Còn những đứa đã kém còn hay than thân trách phận thì mãi vẫn chỉ ở “đẳng cấp” dưới thôi 😉
NHỮNG NGƯỜI ĐI NGANG ĐỜI TA…
Có những người vào thời điểm nào đó ta cảm thấy rất thân, ko thể tách rời. Nhưng đến 1 lúc khác ta lại cảm thấy tc ko nhiều như trc nữa, và tự nhiên thấy xa cách. Cũng chả phải lỗi lầm gì đâu, đó có lẽ là do hết duyên thôi. Kiếp trước nợ nhau ít nên kiếp này chỉ trả 1 phần thế thôi, rồi cả 2 tiếp tục đi “trả nợ” những người khác…
Gần đây có 2 người tưởng rằng rất thân thì cuối cùng đến lúc này đã unfriend cả 2.
Người 1 thì mình unfriends, lần cuối cùng nc “bây giờ cứ tạm unf, nếu còn nhớ nhau thì pm”. Sau đó mình đã chờ đợi,ngày 1, ngày 2…nhưng mãi chả thấy đâu. Và đấy, tính cách của mình áp dụng triệt để lúc này, cái tôi quá lớn khiến mình ko muốn CHỦ ĐỘNG PM TRƯỚC. Nhiều lúc mình cứ nghĩ LÀM VẬY CÓ ĐÚNG KO?Mình có nên chủ động hạ cái tôi xuống ko?Nhưng lần nào cũng vậy, lý trí luôn thắng tc. Mà thật ra mình cũng nghĩ rằng tc là thứ ko thể gượng ép, nếu nhớ thực sự, tc thực sự thì cả 2 tự sẽ tìm lại nhau, chả cần phải ngồi đó mà chờ “xem bên nào pm trước”. Còn tc gượng ép theo kiểu siêu lòng, xin lỗi, tha thứ..các kiểu nó ko bền, gương vỡ có thể ghép lại đc nhưng ko bao giờ có thể được như lúc đầu nữa. Thiết nghĩ những người có tc thật vs nhau, khi tìm lại nhau làm lành họ chả cần phải xl gì đâu, chỉ đơn giản là nhớ nhau, muốn gặp nhau và khi nhìn thấy nhau mọi lỗi lầm tan biến mà chả cần nói câu gì…
Người thứ 2 thì đúng theo kiểu “ko thể chịu nổi tính cách”. Cái này mình cũng nghĩ là do tc chưa nhiều thôi. Thực sự có mấy ai hoàn hảo, có mấy ai có thể hòa hợp hoàn toàn, chấp nhận những khuyến điểm của đối phương mới chính là tc đích thực. Trường hợp 1 có vài chuyện xảy ra nên unf, còn trường hợp này chả có chuyện gì chs lại unf mình???Thực sự là cũng khá bất ngờ và có chút hụt hẫng. Nhưng 1 lần nữa mình cũng chán chả thèm pm, đời có bao nhiêu mà hững hờ. Người ta unf chắc hẳn có lý do riêng, hỏi xong rồi làm gì?biết nguyên nhân để rồi “giải thích?thanh minh?”, sau đó rồi sao?chắc hẳn sẽ ko thể có mqh bt khi tc đã ko còn như lúc đầu. Những việc kiểu này mình quy hết vào “Hết duyên” thôi 🙂
CÓ LIÊN QUAN ĐẾN COSPLAY 1 CHÚT
Có người còn KHÓ CHỊU KHI MÌNH MAKE UP QUÁ KĨ :o. Bạn làm việc gì thì kết quả của nó liên quan trực tiếp đến tính cách của bạn. Mình ko phải là người kĩ tính, mình sống đơn giản vô cùng, nhưng đã ko làm thì thôi, đã làm thì phải làm cho chuẩn, cho đẹp. Với mình khi cos mà đồ fail hay ko full set mình ko bao giờ đi. Nói đơn giản khi mình cảm thấy mình chưa đẹp thì ko hề tự tin khi bước ra ngoài. Ví dụ như vẽ râu naruto thôi, vẽ ko cân khiến mình cứ thấy lăn tăn. Có người thì nguệch nguệch vài cái là xong chả cần biết nó xiên vẹo thế nào. Có những người thì “thôi thế là được rồi” “thế nào mà chả được”….!!1. Tóm lại mình ko phải là người “thế nào cũng đc”, khi bạn cos xấu tức là bạn ko tôn trọng char và chính bản thân mình, vậy thôi.
Nửa năm 2014 có nhiều điều xảy ra quá. Vụ tai nạn ở buôn ma thuột này, tình hình kinh tế khó khăn, rồi công việc cũng ko suôn sẻ nữa, cơ hội kinh doanh còn bị pause vô thời hạn…, chán thật. Tính cách của mình đúng là ảnh hưởng trực tiếp đến cuộc sống, công việc, bạn bè, tc. Khiến mình mất đi 2 người mà nghĩ là sẽ rất thân, có những người hiểu thì quý, ko hiểu thì ghét mình. Rồi những người ko nói ra nhưng khó chịu ngầm, chuyện gia đình cũng đâu phải êm đẹp…Nhưng biết sao được, mình cũng nghĩ nhiều r nhưng nghĩ ko ra, “giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời” mà…
*Ko lq đến post
Năm nay nar kết thúc mình sẽ cos ver cuối coi như là kỉ niệm cái “niềm đam mê naruto” (báo game4v dự định sẽ đặt tít kiểu thế khi phỏng vấn mình =)) ). Song song với đó cũng sẽ thực hiện nốt nguyện vọng cos 2 char mà mình cũng thích từ lâu:
Hồi bé thì thích kiểu Siêu nhân, giờ lớn hơn thì “nâng tầm” lên Super Hero :)). Thích char này đơn giản vì “người giỏi nhất ko hẳn là người mạnh nhất”. Tính mình thích làm leader, làm đàn anh, làm đại ca, thích lập kế hoạch, chăm sóc và bảo vệ các thành viên :d. Mình có thể ko phải là ng giỏi nhất nhưng là ng sẽ đưa team trở thành team mạnh nhất 😉
Dự định cuối tháng 7 cos, đồ xong rồi còn vũ khí nhưng hnay nghe tin bị trừ lương, hết tiền chán lại đành cancel hẹn dịp khác 🙁
Phim kiếm hiệp có thể nói là xem từ bé đến giờ luôn, hồi bé mơ mộng thì luôn nghĩ sẽ bỏ học rồi vác kiếm đi “hành tẩu giang hồ” rồi sau đó gặp được cô gái trong mộng rồi cùng nàng “chu du thiên hạ”. Giờ lớn biết rằng nếu làm thế thì 1 là bị bắt, 2 là bị chém chết. May mắn biết đến cosplay, có thể biến “ước mơ thành sự thật” ở 1 góc độ nhất định. Cũng có tí lăn tăn vì chưa cos cổ trang bao giờ, rồi lo sợ mình ko hợp vs tóc dài, rồi biểu cảm “tiếu ngạo giang hồ” ko tốt…blabla.., và quan trọng cũng ko có ai cos cùng, chả biết bao giờ mới thực hiện đc điều này….
“khi bạn gặp được ty đích thực của đời mình, bạn sẽ hiểu tại sao những người trước lại ra đi…”